"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Cõi Vắng

Đêm vụn vỡ hằn sâu
Nghe buốt giá tinh cầu
Nỗi muộn phiền câm lặng
Mộng vỡ tàn phai mau

Đêm với trời bơ vơ
Khắc khoải nỗi mong chờ
Nghe tình cầu rạng vỡ
Níu khôn cùng huyễn mơ

Đêm buồn sâu thao thức
Giọt nồng cay rạo rực
Ray rứt cõi mộng du
Vùng huyền thoại ru ta

Đêm chập chùng sóng vỗ
Trầm thống nỗi riêng mang
Thân lạc loài bờ cát
Biển nghìn trùng sóng xô---

Đêm huyền thoại trăng sao
Nghe âm chùng hư ảo
Mịt mờ vùng giông bão
Nghe hồn vọng chiêm bao

Đêm miệt mài vọng tưởng
Tình mộng bổng khói sương
Giọt yêu thương câm nín

Vấn vương kiếp phiêu bồng

Đêm ngõ hồn buốt giá
Lạnh lùng buổi chia xa
Tình ngăn chia đôi ngã
Đếm giọt sầu phôi pha

Đêm trăng úa rụng rơi
Nghe chiếc bóng bên trời
Tình xa tầm tay với
Song buồn nhìn lá rơi

Uyên Nguyên
Thu 2010