"Biết lỗi, không khó; đổi lỗi mới khó. Nói điều thiện không khó, làm điều thiện mới khó." ** Hà Phủ - triều Lê Nhân Tôn **

 

Những Cơn Mưa Bất Chợt

Tôi đã gặp những cơn mưa bất chợt,
Làm ướt vai khi giữa phố đông người,
Sao vội thế? bước chân tôi không kịp
Nép bên hiên trước khi giọt mưa rơi.

Những cơn gió tôi không hề mong đợi,
Từ đâu về mang hơi lạnh thịt da?
Tôi bỗng thấy tâm hồn mình bối rối,
Nghĩ về anh dù chỉ một thoáng qua.

Cuộc sống có khi làm ta khô héo,
Bao lo toan, bao vất vả sớm trưa,
Những đám mây đang bay về khắp nẻo,
Hãy cho đời được ướt những cơn mưa.

Tôi sẽ đợi cho cơn mưa tạnh lại,
Cho tóc khô như những buổi trưa hè,
Có một thuở tôi yêu người vụng dại,
Làm mất nhau,vì không biết đợi chờ.

Tôi vẫn thích những cơn mưa bất chợt,
Ào ạt đổ vể trong những đêm khuya,
Trong giấc ngủ tôi giật mình trở giấc,
Mộng và đời như mưa gió ngoài kia.

Tiếng mưa rơi làm cho tôi thao thức,
Thấy lạnh lùng ngay giữa gối chăn êm,
Là những lúc tôi trải hồn mơ mộng,
Bài thơ tình tôi viết lúc nửa đêm.

Tôi vẫn biết những cơn mưa bất chợt,
Đến rồi đi như kẻ chẳng chung tình,
Tôi và anh chỉ còn là kỷ niệm,
Bất chợt như mưa, tôi lại nhớ anh.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(July-07)