"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Xin Mùa Thu Ở Lại

Mùa Thu ơi! Ta van em đừng đi
Từng bước nhẹ vào hồn ta êm ái
Là vạt nắng trên lá vàng, lá đỏ
Là giọt sương buồn trên chiếc lá khô

Có nhiều khi ta như sống trong mơ
Nhìn năm tháng đã ra đi lặng lẽ
May còn em, chiếc lá vàng nhỏ bé
Níu trên cành tạo dáng với mùa thu

Dù một thoáng, thế cũng là rất đủ
Để cùng ta dạo gót khắp nơi nơi
Để nghe hồn mình lạc lõng chơi vơi
Trong mộng ảo tưởng thời gian ngừng lại

Ánh mắt, nụ cười cũng không tồn tại
Sẽ nhạt nhòa đi theo bóng thời gian
Thu yêu thương vẫn giăng mắc tơ vàng
Từ muôn thuở vẫn là thu... mãi mãi

Ôi mùa thu, ta xin em ở lại
Cứ dịu dàng mềm mại ở trong ta
Dẫu cuộc đời đôi lúc cũng phong ba
Em chiếc lá ngủ ngoan trời bão nổi

Đường quanh co từng bước chân bối rối
Bởi vì em như có lại như không
Em là thật mà vẫn như là mộng
Ảo ảnh cuộc đời thoáng giữa mênh mông...

Nguyên Nhung
(kỷ niệm mùa thu ở New Hampshire 2012)