"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Có Lẽ Trời Mưa

Có lẽ trời đang mưa
Em chưa vội đến nhà
Mang món quà tình ái
Cho đời đẹp như thơ

Có lẽ là mộng mơ
Ngẩn ngơ buổi chiều này
Đôi vai gầy xa vắng
Buồn lắng đọng trong tim

Có lẽ là bầy chim
Nằm im chờ mưa tàn
Võ vàng ta mong đợi
Vời vợi bóng giai nhân

Có lẽ chỉ phù vân
Dấu chân mãi hững hờ
Bao giờ ta gặp lại
Ngây dại tim ngu nghê

Có lẽ còn đam mê
Lê thê giữa dòng đời
Ngoài trời mưa vẫn đổ
Như vỗ về hồn ta

Có lẽ đường quá xa
Em qua chẳng đặng đừng
Nên ngừng thôi mong mỏi
Cho khỏi lụy tình tàn

Có lẽ trời mênh mang
Miên man ngóng một mình
Bóng hình ai ngoài ngõ
Vàng võ gió đong đưa

Có lẽ vì trời mưa
Tay thưa hứng giọt sầu
Mái lầu nghe tí tách
Như trách một chiều mưa .

Đỗ Hữu Tài
(Oct. 23-2014)