"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

 

Cuối Năm Nghe Tiếng Còi Tầu Nhớ Mẹ

 

Mẹ ơi, nghe tiếng còi tàu

Lòng con như có mối sầu đâm ngang!

Quê Nhà chắc sắp sang xuân

Vườn xưa hương bưởi thơm lừng phải không

Từ con là gió muôn trùng

Bao nhiêu cái Tết rồi không kịp về

Mỏi mòn mắt mẹ cuối quê

Giờ này chắc đóa tường vi nở rồi?

Trông con hết đứng lại ngồi

Vậy mà, con vẫn bên trời tha phương

Mẹ ơi xin Mẹ bớt buồn

Thế nào con cũng sẽ bươn bả về…

 

Trần Dzạ Lữ