"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Dẫu Tim Đã Mệt Nhoài

Tình yêu như mây cao
Chất chứa những giọt buồn
Mưa bất ngờ rơi xuống
Hòa vào nước mắt tuôn

Tình yêu như ngọn lửa
Đốt cháy tình nôn nao
Mê cuồng nên bốc cháy
Chóng hết thuở ngọt ngào

Anh sao khờ dại quá
Nghĩ yêu là thăng hoa
Nghĩ yêu là hạnh phúc
Đầm ấm mãi không nhòa

Không có đâu anh ạ
Chẳng có thật trên đời
Yêu là lời nói dối
Yêu là hoa mộng thôi

Tình yêu bạc như vôi
Mình chẳng nên vội vã
Nếu biết rằng kết quả
Rồi cũng sẽ đơn côi

Tình làm đau lòng lắm
Làm chua sót hờn căm
Cứa, cắt tim rỉ máu
Sẹo tồn tại nhiều năm

Em sợ tình yêu lắm!
Nhưng sao vẫn yêu hoài
Dẫu tim đã mệt nhoài
Vẫn yêu hoài anh ơi….

Như Nguyệt
Dec 9th, 2014