"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Huế Đông

Tôi đến Huế một chiều Đông quạnh quẽ,
Giòng Hương buồn lặng lẽ chảy về đâu?
Phố Kinh đô thoáng nhẹ nét âu sầu,
Sen Thành Nội còn đâu mùi hương ngát.
Thôn Vỹ Dạ, khóm tre già xào xạc.
Núi Ngự Bình bát ngát tiếng thông reo.
Chiếc thuyền nan buồn thả nhẹ mái chèo.
Trong gió chớm chuông chiều nghe văng vẳng.
Đông Kinh đô mang chút gì ảm đạm,
Phố ban chiều thấp thoáng áo tím bay
Tóc lơi lơi buông xoả vóc mai gầy,
Gieo nhung nhớ ngất ngây lòng du khách.

PHX.Hoài Hương
1992