"Quân lính cốt hòa-thuận, không cốt đông; cốt tinh-nhuệ, không cốt nhiều. Người khéo thắng là thắng ở chỗ rất mềm-dẻo, chứ không lấy mạnh đè yếu, nhiều hiếp ít." ** Quang-Trung **

 

 

Mùa Tâm Động

 

Buổi chiều mùa đông xám mây đầu núi

Gió ngập ngừng nên áo chẳng vướng chân

Thả dốc hoa vàng về ngang học xá

Nghe đọng trong tôi một thoáng tình trầm.

 

Bởi ngày xưa chỉ biết yêu thầm lặng

nên nỗi buồn thường treo nhánh thông xanh

để mù sương đẫm dòng thơ vụng dại

hòa gió cao nguyên ru mãi mộng lành.

 

Nhiều buổi trường tan bâng khuâng đối bóng

Nhìn áo Em bay mơ phút chung đôi

Ngày về xuôi cũng chỉ là hoài vọng

Cứ thế biệt tăm! Người cũng xa vời!

 

Mùa trọ học còn đầy trang nhật ký

Nhớ mãi con đường nghiêng nắng trên vai

Tình tôi như Pensée nhuốm u hoài

nằm thinh lặng giữa đồi sương, lá cỏ.

 

Tôi vẫn nhớ Em và con dốc nhỏ

Kỷ niệm buồn vui góp lại thành thơ

Em ngàn đời sẽ là mộng với mơ

để sưởi ấm lòng tôi mùa tâm động.

 

Huy Văn