"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Lần Mò Đi Qua Bể Khổ

Anh biết lội qua bể khổ
Còn em lúng túng ngâm mình
Nước bể dần tăng… ngập cổ
Than hoài cũng thế, làm thinh!

Bể khổ cố tình tránh né
Mà nào có thoát đâu anh
Vấp ngã … bể tình lớn, bé
Vướng tình nên khổ triền miên!

Sanh lão bệnh tử đảo điên
Đã khổ, chất chồng thêm khổ
Mà còn tự tạo khổ thêm
Chua chát, đắng cay nếm đủ
Tủi nhục, tình phụ… dần mềm!

Đời có bao giờ ấm êm?
Lần mò đi qua bể khổ
Khổ nào mà em chưa nếm?
Cuộc đời đen tối như đêm!

Anh ơi, đừng làm em khổ
Đừng gian, đừng dối… mưu mô
Khổ nhiều... nên sợ tình yêu
Tránh xa, anh à xin hiểu
Đừng tìm, đừng nói… em yêu!

Như Nguyệt