"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

 

Gởi Người Lỡ Hẹn

                     (Với TDL)


Ai gieo câu lục thình lình
Để cho câu bát rập rình trái tim
Vườn chè trăng chửa chịu lên
Đôi khi lỡ hẹn làm nên xuân ngời

Treo nỗi nhớ trong nụ cười
Mượn môi ai đỏ ngỏ lời tóc tơ
Bước chân như chợt sững sờ
Bềnh bồng chi để cho thơ tội tình?

Vai nghiêng níu ngọn thường xuân
Biêng biếc xanh, nhuộm trong ngần tình ca
Câu quan họ chợt la đà
Mắt môi lúng liếng, người xa...hút hồn!

Nên chi có những bồn chồn
Vin vào nỗi nhớ, cháy nguồn si mê
Tiếng chuông gió, nối trăng thề
Từ trong tiền kiếp, gọi về mai sau

Tương Giang