"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Gởi Em Nỗi Nhớ

Bao quay quắt
gởi thương về chốn cũ
Nơi có em, ngập nắng hàng dừa cao
Dòng sông êm lấp lánh ghềnh cầu
Con đường đất đỏ thân quen xanh cỏ nõn
Vườn cây trái xum xuê mùa hoài vọng
Điệu đong đưa chiều lắng
Tiếng khua chèo
Nhắc nhở lời chơi vơi
Trên sóng nước long lanh mùa trăng tới
Nổi xao xuyến
Hồn vời vợi
Em sương mai mềm mại dáng bên hiên
Hương tóc hiền
Thoang thoảng giấc mộng lên
Mượt mà chảy hong ngàn chiêm bao dậy
Thơ gởi em
Giọt sầu nào chưa bến đậu
Màn khói sương lãng đãng nét mờ bay
Tim ta như gậm nhấm u hoài
Cuốn buồn trong âm ỉ
Em ạ! dõi cố hương
Ta tha nhân khắc khoải
Chân thả về giữa chiều cô đơn gió lộng
Nơi đây mảnh trời đông trắng xóa
Tuyết mưa bay nhòa nhạt
Cây trơ cành lạnh lùng
Thương thầm bến vắng nơi có em giăng mơ đang chờ đợi
Hỏi em nhé... tóc còn xanh
Hay úa cát thiên di
Quạnh theo mùa, chở nỗi nhớ hắt hiu
Cả dĩ vãng cứ gợn đau biền biệt
Yêu dấu hỡi
Tình còn đây tha thiết
Hẹn em khi đất nước hết can qua
Nối lại nhịp cầu
Sửa lại dòng thơ
Nắm tay em
Rong ruổi mọi miền
Vui sống bình yên
Thôi muôn nhớ tan đi trong huyền thoại… nhé em!

Hồng Thúy