"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Ta Với Mùa Xuân

Vòm cây nắng, dài theo bước nhỏ
Mây cũ về, chim sáo ban trưa
Sông suối hát... thầm xưa nhắc nhở
Nghe một thời... thương nhớ đong đưa

Vành môi thắm, mùa xuân đắm mộng
Mắt huyền xưa, nhìn lắm thân quen
Em cổ tích, bài thơ mở rộng
Thuở gió bồng thổi trắng hoa tiên

Êm nhung tóc đuôi gà xanh ngọn
Thơ hững hờ buộc giữa lưng ngoan
Sợ bay mất.. lòng ta hối hả
Sợi hương nồng.. bưởi ngát tháng năm

Đường trơn ướt, hàng mưa mới trổ
Giọt vô tình... dĩ vãng chưa quên
Hạt sóng sánh… bàn tay khép mở
Mảnh hồn ta... giữ đấy bình yên

Và ta bỗng thấy mình trẻ lại
Vòng xe quay... mưa nắng... gần xa
Em, tiếng nói... nguyên xuân hơi thở
Cho tình xưa, thơ mãi... viết thiết tha

Hồng Thúy