"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Tương Tư Lợ

 

Bữa ấy chia tay nắng đã chiều

Một ngày Thu muộn gió đìu hiu

Anh đi vui kiếp trai thời loạn

Đổ bóng bên đời em tịch liêu

 

Em nhớ khi xưa ta vẫn ngầu

Nhìn dòng nước chảy dưới Cầu Đâu

Soi hình đâu đứa và đâu tháp

Hẹn ước có nhau tới bạc đầu

 

Nhưng rồi lời ước chung tình đó

Anh đã mang theo tận cuối trời

Để cho duyên thắm tan thành gió

Biền biệt mừ năm hổng một lời

 

Từ độ anh làm chim viễn phương

Trời Qui Nhơn mờ mịt nhớ thương

Chiếc khăn anh tặng đêm tao ngộ

Đẫm lợ tương tư những canh trường

 

Chiều chiều em vẫn ra Cầu Đâu

Cũng chỗ ngày xưa ta đã ngầu

Nhìn dáng Tháp Đâu song song đứng

Mắt lại rưng rưng ngấn lợ sầu .

 

Vũ Thanh

(Viết cho tâm sự của một nàng sương phụ ở xứ Nẫu - Qui Nhơn.)