"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Cõi Phù Du

(Hoài niệm về những cơn lũ lụt ở Ðập Ðá, Vỹ Dạ)

Có một cơn mưa sắp ập xuống,
Bởi bầu trời xám xịt những đám mây,
Và mặt trời trốn kỹ giữa ban ngày.
Cơn gió lạnh vội vàng lướt đến.

Có một cành sứ nụ hoa rực đỏ.
Nụ chưa kịp nở đã vội úa vàng,
Vì rể mất dần từng thớ thịt,
Bởi một con sâu đang ngấu nghiến ăn.

Có một con chim tìm mồi trong tàn lá.
Nhảy tung tăng và hót líu lo.
Có một đứa trẻ nép mình dương ná.
Một vô tư và một đợi chờ.

Có một con sông mùa mưa nước lũ.
Có một con đò đưa các em sang.
Sau buổi tan trường,
Con đò tan tác.
Bao nhiêu mái đầu xanh,
Trở thành những cái xác.
Mưa nước lũ nổi chết kinh hoàng!

Có một nhà sư tụng kinh siêu độ,
Cho những kiếp đời bất hạnh chúng sinh.
Kinh siêu độ bỗng thành kinh sám hối,
Không tha nhân mà cho tội lỗi mình.

Ái Hoa