"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Em Đi Cùng Anh Nhé

Anh muốn đi cùng em...
đến thiên đàng hạ giới
Nơi có mặt trời tràn ngập nắng quanh năm
Gió hiu hiu thoảng mát ánh trăng rằm
Sao lấp lánh sáng rực vùng hoang dã

*

Ở nơi đó, mây trắng mỏng lụa là
Hoa mai vàng, hoa sứ nở kiêu sa
Đủ loại hoa đủ mầu khoe sắc thắm
Đến nơi đó mình vui vầy, buông thả
Trăng trên cao chứng giám chuyện tình ta

*

Đi cùng với anh nha
Mình quên hết chuyện nhà
Nghe sóng vỗ, cây la đà che nắng
Bỏ dép ra, đi chân không trên cát
Nắm tay nhau anh sẽ là bóng mát
Ở bên nhau quên hết chuyện ta bà

*

Em đi cùng anh nhé
dắt dìu nhau... ta bước vào mê hoặc
Thiên đàng tìm đâu xa?
Thiên đàng ngay trước mặt
Anh ôm em ghì chặt, vì sợ lắm mất em!

*

Em sẽ cười rộn rã, mắt em tươi
Sẽ không có nước mắt,
không tiếc nuối và buồn bã
Đời đẹp quá, chúng ta cười ha hả

*

Mau mau đi cùng anh
Em chần chừ gì chứ?
Hàng dừa cao đang chờ đón mình kìa
Đi đi em, cớ gì mà do dự
Cuộc sống này ngắn ngủi, chớ suy tư

*

Đi với anh nha em, đừng ngần ngại
Yêu nhau thật nên có gì mà ngại
Chờ lâu rồi, cưng nhận lời anh nhé
Cùng vui vầy quên hết chuyện tương lai…

Đi với anh nha, năn nỉ mà…. yêu dấu
Tình trễ tràng nên tình rất đậm sâu
Chỉ dịp này, cơ hội chẳng nhiều đâu
Ta bên nhau, quên thế thái âu sầu

Quách Như Nguyệt