"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Chia Dáng Ngồi Xưa

Tưởng nhớ về Ba vợ

 

Con nhớ Ba ngồi phơi nắng hiên nhà

Đàlạt tháng năm trời dọn nắng chờ mưa

phơi nắng mà Ba mặc nhiều áo rứa

lại đeo kính đen con thấy mất hồn

tay ăn trộm nào biết dại biết khôn

chắc không dám ghé nhà mình đâu hỉ

Mạ buôn trà La Ba sáng sớm đã đi

Ba đơn chiếc ngồi coi nhà phơi nắng

con trai của Ba đông đoài tản mạn

con gái Ba đi học ở Nhatrang

con lâu về Xóm nhỏ ghé ngang

thăm Ba vợ ngó quanh nhà đỡ nhớ

Ba biết tình con dành cho o nớ…

Nắng vàng hanh về trước ngõ buồn khô

Ba vợ ngồi dáng buồn hơn trời Đàlạt

Mấy mươi năm rồi con còn giữ lại

vạt nắng mơi chiếc ghế đẩu Ba ngồi

cái áo bành-tô rộng dài quá khổ

đôi kính đen che nắng chói mắt mờ

con ghé về thăm áo trận giày saut

rồi vội đi để Ba ngồi thầm lặng

nhà đơn chiếc Ba chia lòng cùng nắng

chia tháng ngày theo căn bệnh già nua

không còn niềm vui cho cả bốn mùa

chỉ chút vui khi con về thăm vội

rồi ra đi nắng dọi chỗ Ba ngồi…

Giờ con đợi bóng chiều đời đang tới

mới hiểu nỗi lòng Ba vợ hồi xưa…

 

Trần Huy Sao