"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Một Ngàn Dặm

(Tặng anh chị, tặng một chuyện tình)

Một ngàn dặm lần đi và lần về,
Lái xe đường xa có làm anh mệt?
Đường xa lộ nối hai thành phố lớn,
Đường cũng nối tình anh đến với em.

Khi nhớ nhau thì anh sẽ đi tìm,
Như cánh chim bay qua năm trăm dặm,
Anh khởi hành từ khi trời vừa sáng,
Mặt trời phương Đông tiễn bước anh đi.

Trên xe anh có một ly cà phê,
Làm người bạn đồng hành anh quen thuộc,
Những khu phố, những cánh rừng anh gặp,
Đang đón chào chàng lãng tử tình yêu.

Khu nghỉ bên đường cho anh ghé vào,
Trong chốc lát, vì đường còn xa lắm,
Ngoài kia dòng đời, dòng xe xuôi ngược,
Ai đi tìm ai những giấc mộng đời?

Anh lên xe, xa lộ vẫn đông người,
Có thêm anh, có một người nao nức,
Đường 35 hướng Đông ở phía trước,
Anh đi lạc đường, anh sẽ lạc em.

Đường đã dài, vòng lại sẽ dài thêm,
Mất đi những phút bên em hạnh phúc,
Sáu tiếng lái xe, chờ mong nơi đến,
Phút tao phùng sẽ đúng hẹn người ơi.

Anh và em sẽ được mấy ngày vui,
Quên nhân thế trong mấy ngày quấn quýt,
Năm trăm dặm đi, anh không thấy mệt,
Năm trăm dặm về, thăm thẳm cách chia.

Anh sẽ trở về nơi bắt đầu kia,
Những bảng chỉ đường bây giờ khác hướng,
Đi Đông, về Tây cho anh phiền muộn,
Đi đúng đường anh cũng vẫn xa em.

Một ngàn dặm, mà tình chỉ mấy đêm,
Một ngàn dặm, mà chưa vơi nỗi nhớ,
Một ngàn dặm, chưa là tình muôn thuở,
Nên suốt đời mình vẫn phải tìm nhau.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(Oct. 3, 2012 )