"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Cung Buồn

Tôi sẽ xóa tình yêu anh mật ngọt
Như đóa quỳnh chỉ nở một đêm thôi
Trên đỉnh nhớ nụ hôn ai tha thiết
Gởi gió chiều da diết những ngày vui.

Tôi đã trót đắm chìm trong tăm tối
Cơn mưa tình tan tác trái tim côi
Ta yêu nhau trăm năm lời hò hẹn
Sao nỡ đành một sớm đã chia phôi.

Hỡi người thương! tương tư như bão nổi
Giữa tinh cầu mây tím phủ âu sầu
Hãy cuốn trôi bao ước vọng thiên thu
Để hóa đá trơ gan cùng mưa gió.

Con đường trần đã bao mùa đổ lá
Thu sang đông xuân đến hạ vẫn chờ
Vẫn nơi đây còn mơ hoài hình bóng
Chân trời nào hoa tím ngẩn ngơ trông.

Vẫn là tôi trên cung buồn vời vợi
Bản nhạc lòng cứ trổi khúc chơi vơi
Hãy xin đời , tôi ơi còn thổn thức
Bởi cuộc tình vương vấn mãi khôn nguôi.

Ngọc Quyên