"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Má Ơi

Má không nói nên một mình con nói
Tái tê lòng nghe đau nhói trong tim
Ngỡ như có mũi kim ghim nhức nhối
Con nghẹn lời nhìn bóng tối ngồi im

Má đang khóc như những lần đã khóc
Con giận mình trách móc, xin thứ tha
Má sức yếu bụi trần qua thoáng chốc
Con chưa về chăm sóc vẫn bôn ba

Má im lặng một đêm dài im lặng
Hai gánh sầu trĩu nặng trên đôi vai
Ôi nức nở thiên tai qua từng chặng
Má đau lòng con quặn thắt bi ai

Má muốn hỏi, Má ơi xin đừng hỏi
Câu trả lời chỉ mỗi tiếng đau thương
Thương con sống tha phương đời mệt mỏi
Má tuổi già cằn cỗi tóc pha sương

Má nhắc nhở một đời luôn nhắc nhở
Dù nhọc nhằn đang sống ở xa xăm
Con cố gắng an tâm đừng than thở
Gặp gập ghềnh má đến đỡ thằng Năm

Má không nói ngậm ngùi mình con nói
Tuy đường đời có trăm mối hư hao
Nhưng con vẫn khát khao chờ mỗi tối
Má dịu dàng gỡ rối lúc chiêm bao

Tìm đâu được một lần nghe tiếng Má
Cho đêm dài sỏi đá khỏi mênh mông
Mình con nói nhưng không nghe tiếng Má
Con nghẹn ngào thương Má quá, Má ơi.

Đỗ Hữu Tài
(July 20 , 2015)