"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

     Chăm Vợ      

 

                       Bây giờ anh chăm vợ

                       Khác hơn em chăm chồng

                       Đẩy xe lăn lồ lộ

                       Vào bệnh viện Nhân dân…

 

                       Đẩy theo một nỗi buồn

                       Hiền thê đâu có muốn?

                       Thật tình anh luống cuống

                       Khi xa dấu thiên đường!

 

                       Anh bón từng hạt cơm

                       Anh đút từng thìa cháo

                       Em vẫn không nuốt được

                       Có nỗi đau nào hơn?

 

                       Tiếc nhau “Nửa chừng xuân “

                       Bao năm em lâm bệnh

                       Em như kẻ mất hồn

                       Anh sầu lây…miên miết !

 

                       Hiện thực phải đối diện

                       Một tuần anh ngủ ngồi

                       Một tuần em…như Chúa

                       Gầy nỗi gầy hơn xưa…

 

                       Bây giờ anh chăm vợ

                       Khác hơn em chăm chồng

                       Một nỗi buồn có thực

                       Dài hơn mười lăm năm…

 

                       Trần Dzạ Lữ

                     ( Viết tại Bv Nhân Dân GIA ĐỊNH 19.6-24.6.năm 2013 )