"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 .

 

Buổi Chiều Nơi Nghĩa Trang

Buổi chiều đi thăm mộ người quen,
Mùa Thu hiu hắt trong nghĩa trang,
Tôi lạc vào một nơi quạnh vắng,
Tôi lạc giữa mộ bia, họ tên  

Có phải vì buổi chiều mênh mông,
Làm tôi bối rối lạc bước chân?
Có phải vàng Thu vài chiếc lá,
Rơi rơi trong gió tôi chạnh lòng?   

Những mộ bia tô điểm cao sang,
Nằm cạnh  những mộ bia bình thường,
Họ là ai quãng đời qúa khứ,
Không hẹn mà gặp nhau cuối đường.   

Mộ người quen tôi để hoa tươi,
Thăm nhau không thể nói bằng lời,
Tôi gởi mùi hương làm tri kỷ,
Hoa thơm sẽ ở lại bên người.   

Tôi đi thăm những ngôi mộ kia,
Trong tay tôi không còn bó hoa,
Nhưng lòng tôi đã là hương khói,
Thắp cho người vừa quen tình cờ.   

Tiếng gió thổi qua vai tôi buồn,
Buổi chiều nghĩa trang bỗng hoang đường,
Hình như giữa cõi sống và chết,
Vẫn có người thương tìm người thương.   

Nếu một ngày nào anh ra đi,
Tình tôi không chết lúc phân kỳ,
Trên mộ phần nhân duyên lỡ hẹn,
Nhớ anh, tôi mây trắng tìm về.   

Trên con đường nhỏ tôi lang thang,
Nghe tiếng đá sỏi vọng dư âm,
Có phải bước chân tôi khua động
Đánh thức người giấc ngủ trăm năm?   

Buổi chiều đã xuống thấp bao giờ,
Ngoài kia vẫn ồn ào tiếng xe,
Chỉ cách một con đường gần gũi,
Âm dương hai thế giới cách xa   

Chào mộ người quen, người không quen,
Chốc nữa đường phố sẽ lên đèn,
Nơi đây vài ngọn đèn sẽ thắp,
Có đủ soi kiếp người lãng quên?

Nguyễn Thị Thanh Dương
(Moore Funeral Home chiều Nov.05, 2015)  

 

Thống-Kê Vào Làng

Viet Nam 44.8% Viet Nam
United States of America 19.7% United States of America
China 12.3% China
Italy 8.7% Italy
Germany 6.6% Germany
Canada 2.1% Canada
Australia 1.1% Australia

Total:

84

Countries