Lưu Vong Kiếp Người
Sớm mai
khóc tiếng ...làm người
cạn ngày
ai oán...thay lời tiễn đưa ?
Lá non biếc lại vàng xưa
nụ cười tắt ngấm
duyên đưa khởi nguồn
còn ta
mỏng mộng cánh chuồn
khi say tỉnh
lúc vui buồn
thản nhiên ?
càng buông
càng trĩu muộn phiền
như đao chém nước *- như thuyền không neo
muốn đi xa
vụng tay chèo
gặp con nước cạn... gieo neo
giữa dòng.
Làm sao múc gáo nước trong
rửa lên bản mặt lưu vong...kiếp người ?
Duy Phạm
* (ý thơ Lý Bạch )