"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Nỗi Nhớ Nào, Hơn, Nỗi Tháng Tư...

Gởi em, cô giáo lưu dung

 

Em nuôi hai con Minh Trí Thục Quyên

từ tem phiếu cô giáo lưu dung mổi tháng

nhín ra chút để còn

nuôi thêm

người chồng đang bấu rào kẽm gai

vô thời hạn...

 

Câu chữ hóa đau thời hoạn nạn

phấn trắng bảng đen bục giảng xếp hàng

cân đếm đong đo đã qui định thời gian

mai lâu mốt cứ hành cho dứt cháo

 

Nay đời sống chen chân vào bục giảng

em ngỡ ngàng phấn viết bảng tay run

mai xếp hàng mốt xếp hàng dáng đứng

cô giáo chìa tem phiếu đợi lảnh phần

 

Một nách hai con chồng đang vướng nạn

bấu rào kẽm gai cơn đói chờ cơm

tem phiếu lưu dung thì thời ngắn đợt

thương em vô vàn nỗi lo xiết kể

 

Rồi cô giáo lưu dung mở quán cà phê

quán mở sớm đóng giờ lên bục giảng

buổi đổi đời mắt cô rồi lạng quạng

thức đêm khuya giáo án sáng bày hàng

 

Cũng may thời tủi nhục sang ngang

tôi nhả bấu kẽm gai về tìm quán nhỏ

ly cà phê nối dòng đau thương khó

cô giảng giáo khoa thư tôi tiếp trang đời

 

Mấy chục năm qua rồi đó cô ơi

nay nhắc lại cứ bồi hồi thương lại

bể cứ dâu thương cứ (thiệt là) hãi

nay còn nhau nơi xứ lạ quê người

 

Sáng nay dưới Hiên Trăng vùng quê mới

chuyện tháng Tư quê cũ lại tiếp lời

mới viết bài Thơ cô giáo xưa ơi

vợ có đọc xin đừng quên nỗi nhớ...

 

Viết dưới Hiên Trăng trở dạ tháng Tư Đen

Trần Huy Sao