Ngoái Cổ Ngó Hồi Xưa...
1*
Hồi em vô tới vườn nhà
ngó bông Cúc nở e là ưng hung
thêm anh cười bắp nổ bung
rứa là em trọ nỗi mừng hẹn nhau
câu Thơ nhắc buổi qua cầu
gian nan chán vạn buổi đầu hẹn nhau...
2*
Từ khi rượt cuộc bể dâu
anh đưa em tới dựa nhau chốn này
một nơi không nét chau mày
thôi cơm-khoai-sắn thôi dày khổ đau
rứa là em thuở ban đầu
níu anh lễ nghĩa cau trầu hồi tê...
3*
Mấy mươi năm rượt sơn khê
em cày anh cuốc có hề chi mô
chừ con dẫn cháu đi vô
dạ thưa Ôn Mệ thưa đò qua sông
ai dè bầy cá lòng tong
vượt sông biển đã vầy đông thành bầy...
rứa là em đó anh đây
còn thêm con cháu mổi ngày mổi “sây”...
4*
Chừ tra già cụ như vầy
vẫn câu lục-bát ngoái ngày xa..xưa...
ngày em cách mấy không chừa
tóc thề với lại dạ thưa Huế mình
ngày anh ưng bụng mần thinh
lén em thè thẹ gọi tình trong Thơ
bao năm rồi nhớ buổi chờ
hẹn nhau đúng hẹn tới giờ rứa thê...
5*
Sáng ni bên tách cà phê
dưới Hiên Trăng ngó lá hè nhau rơi
mùa Thu rù quyến đất trời
gió heo mây cuộn cũng đòi đi theo
câu Thơ bất chợt ưng về
nhắc chừng coi có bóng đè hồi xưa...
mần chi em dẫu nắng mưa
cũng chưa tới nỗi dày sưa một thời...
6*
Tháng ngày ngồi ngó đất trời
tự dưng ai hối nhớ hồi xưa...xa...
viết dưới hiên trăng 29/10/2018
Trần Huy Sao