"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

 

Vẫn Mùa Thu Của Riêng Ta

Trên con đường uốn lượn nầy lá úa vàng bay lả tả
Anh nghe tiếng chân em giẫm trên lá khô nhè nhẹ
Từng mùa thu qua mình vẫn hẹn nhau cùng ngắm lá
Trời trong xanh, không khí dịu dàng
Mình lắng lòng yên ả
Nắng hanh hao ngủ mơ màng cùng cây cỏ
Chỉ có lá xanh, lá vàng, lá đỏ khoe màu rực rỡ
Hồn ta nao nao cùng hoa lá
Từng mùa thu đất trời cùng ta thêm mới
Kỷ niệm êm đềm thêm chất chồng dịu vợi
Ta hứng lá vàng từng mùa, ấp ủ cõi tình
Cùng với trời đất chan hòa,
chỉ có tiếng sóng vỗ đều đặn ngoài xa
tiếng lũ chim sâu ríu rít tìm trái chín tới
Gió hắt hiu đẩy đưa, trêu đùa em, mơn man trên tóc, trên vai, trên má
Lá nào ngập ngừng run rẩy, lá nào nhi nhảnh, nhún nhảy
trong từng cơn gió
Mặt nước trong gương phẳng lặng mặc lá đỏ,lá vàng điểm tô bức tranh thủy mạc mơ hồ
Mùa thu nào cũng của riêng cho chúng ta
Mình chỉ muốn tựa vai nhau lim dim thư thả
Thơ thới cùng đất trời lặng lẽ vào mùa.

Chương Hà