"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Dịu Dàng

Dịu dàng mấy buổi nắng mưa
Rồi em bỏ lại hương thừa phố tôi.
Bỏ tôi với cái chỗ ngồi
Với câu chuyện cũ của tôi với nàng.

Dịu dàng cái nợ tôi mang
Cái duyên thi thoảng bàng hoàng nhớ nhung.
Hẹn chi mà đợi muôn trùng
Tóc xanh mấy sợi ngậm sương u hoài.

Dịu dàng về đó với ai
Còn tôi thơ viết mấy bài cũng thôi.
Yêu từ cái chỗ em ngồi
Yêu từ cái buổi đóa môi dịu dàng...

Nguyên Tiêu