"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Chiều Trời Tâm Sự Chiều Đời

 

Cuối Thu lá rụng vàng sân trước

sân sau bắt chước cũng vàng khô

đây rồi Đông tới tìm trước ngõ

lưỡng đầu thọ địch buổi đời chiều...

thêm nắng vàng hoe mây thất thểu

hụt hơi về trú núi ngàn xa

ngó mây ngó núi quày ngó lá

tự dưng nhớ quá một.quê.nhà!...

 

...Hồi còn tắm suối Cam Ly hạ

nằm dài phơi nắng dưới rừng Ngo

con cá Tràu oằn thân lửa đỏ

phủi lớp đen lòi thịt trắng phau

miếng nhai ngọt sớt thời yêu dấu

đã thèm như Diều gió bay cao

trên đồi Trọc gió chiều chao đảo

thuận dây lèo Diều lướt bay xa

bỏ tiếng Dế kêu sương rộn rã

thè thẹ rình chộp bắt tuổi thơ

miếng đường tán đen vàng đứng ngó

chờ...dế ai thắng cuộc tương tàn

chiều xóm nhỏ khói bay tản mạn

thơm lừng trời mùi cá khô rang

thoảng trong gió có mùi cơm cạn

khiến trống reo bụng réo về nhà

biết bao nhiêu viết hoài khôn ngạ

về chốn quê hồi nớ an bình

trải bao nỗi thăng trầm động tĩnh

đời dưng không đứt đoạn tuyệt tình

nay ngồi với chiều.đời.chay.tịnh

buông hết rồi cay.đắng.ngot.bùi

ngoái rồi ngó một thời rong ruổi

thấm lẽ thời sắc tức dị òm

hời ấu thơ vui quanh làng xóm

thời thanh niên áo trận giày saut

đang ngon trớn khắp vùng chiến thuật

bỗng dưng không tức tưởi tan hàng...

 

Bấy bể dâu trường giang khổ nạn

nay muộn màng không hởi chiều đời

giang hồ quanh quẩn hoài chưa tới

một lối quày về vói cố hương

nay chốn nương thân đời vay mượn

thêm nữa đời giăng mạng chiều đời

câu Thơ viết muộn hay chưa muộn

vàng Thu Đông giá chiều quê xa!,,,

 

viết dưới hiên trăng 01/12/2018

Trần Huy Sao