"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Là Anh Quên Em Trước

Đọc thơ anh em khóc, vì thơ buồn, buồn ghê!
Thơ ủy mị, si mê làm hơi thở nặng nề.

*

Tình yêu là mật đắng nên buồn dài đăng đẳng
Yêu chi để u mê, để ôm lấy ê chề?
Tại anh hết yêu em nên làm thơ oán trách
Em chưa trách anh mà, sao anh lại trách em?
Đừng trách em lạnh lùng, là anh quên em trước
Đừng trách em bạc bẽo, anh còn bạc hơn em!

*

Buồn trăng mờ lung lay, buồn nắng vàng héo hắt
Buồn nghìn sao lịm tắt, buồn quay quắt, quắt quay!

*

Ôi, nỗi buồn dai dẳng… Ôi, nỗi buồn loay hoay
Buồn tím lịm tâm cang, buồn mỗi ngày mỗi lớn
Nó làm tim em đau, làm lòng em quặn thắt
Tình yêu mình lịm tắt, xin chia tay nhẹ nhàng
Em là người lãng mạn, sợ thực tế phủ phàng
Mình vui vẻ nha anh, đừng trách nhau nữa nhé.

*

Đêm nay buồn quá đỗi!
Không sự nghiệp, không tình
Cô đơn ngồi một mình
Buồn vàng võ lặng thinh.

Quách Như Nguyệt

28 tháng 9, 2018