"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Hoa Cải Ven Sông

 

Ra giêng tìm lại lối xưa 

Qua vườn rau cải cũng vừa trổ bông

Đợi ai nên vẫn chưa chồng 

Mỗi chiều thường đứng triền sông thẩn thờ

 

Đường làng dẫn đến bờ đê

Bến xe quay nước nối quê tôi - nàng

Bên kia một chiếc đò ngang

Nhiều con bướm trắng vờn sang bên này

 

Cải vàng vương gió nhẹ lay

Sắc hương ngan ngát đắm say thơm nồng 

Mùa xuân hoa cải ngập đồng

Cho dài thương nhớ mênh mông nỗi buồn 

 

Ngờ đâu giông bão mưa tuôn

Và con nước cũ trôi xuôi theo dòng 

Phải chi đừng có lấy chồng

Bên tôi cùng ngắm cải ngồng ven sông 

 

Minh Triết