Một Thời Tình Nóng & Lạnh
gởi Bồ Câu Trắng
Hồi em áo trắng Bùi thị Xuân
Đà Lạt
Rồi chuyển trường về Nữ Học
Nha Trang
Núi xa Biển khiến lòng tôi hoạn nạn
nỗi lòng...
oOo
Núi
trầm mặc ngàn thông
bao phủ sương mù
Biển
dạt dào sóng vỗ
Dã Tràng se cát
oOo
Đèo Rù Rì khiến tình tôi loạn lạc
Mimosa lạnh nóng lá Me rơi
ơi một thời yêu xa cách núi đồi
may còn có Thơ cam.thảo me chua
oOo
Thuở ấy hai mình chưa cuộc nương dâu
em áo trắng tôi giày saut áo trận
Núi ngó Biển ngăn tình yêu lạc tận
vượt khó bao ngần mới đặng tầm nhau
oOo
Chuyện hồi xưa cứ lần lựa qua mau
giờ bốn mắt đã nương dâu tám mắt
chỉ có hai lòng chưa từng đánh mất
vẫn còn nhau cho tới lúc...qua sông !..
oOo
Vậy đó, em ơi, một thời tình lạnh nóng
ngày em rời xóm nghèo lần tới xóm Ga,
quen nghe tiếng còi tàu xe lửa Nha Trang
bỏ lại mình tôi tiếng còi xe đò Đà Lạt....
viết dưới hiên trăng 12/03/2019
Trần Huy Sao