"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Năm Tháng Cuối Đời Của Mẹ

 

Me ơi

Con nào có biết

Me nghĩ gì khi bóng tối tràn dâng

Hay những ngày vây bủa bởi sương mù

Rồi tự hỏi bao giờ trời mới sáng

oOo

Bao hình ảnh của những ngày tháng cũ

Vẫn còn đầy trong ký ức của Me

Nhưng tương lai nào có thấy gì đâu

Trong đau đớn Me lần mò từng bước

Ngày lại ngày

Đêm thâu đêm

Như một linh hồn bị giam giữ ngục tù

Không lối thoát trong thân hình rục rã

oOo

Có những buổi chiều con nhìn được

Tay run run Me níu lại thời gian

Nhưng giòng đời cứ chảy qua những ngón tay gầy

Me thầm nhủ

Xương trơ cứng làm sao mà nắm giữ

oOo

Bao nhiêu đêm gục đầu bên giường Mẹ

Nghe tiếng não nùng Me nói chuyện trong mơ

Không đầu đuôi khi chắp nối cuộc đời

Giữa điểm khởi đầu và lối về viên mãn

oOo

Đêm nay dưới ánh đèn mờ ảo

Con một mình đối diện với rình rập của tử thần

Trong đau đớn tâm hồn buốt giá

Me ơi, à ơi…

Giòng đời cứ lạnh lùng trôi

Bên bờ sinh tử con ngồi ru Me

 

Thu-Lê