"Biết lỗi, không khó; đổi lỗi mới khó. Nói điều thiện không khó, làm điều thiện mới khó." ** Hà Phủ - triều Lê Nhân Tôn **

 

Ngày Rằm Tháng Bảy

Tháng Bảy âm lịch những cơn mưa,
Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau chưa?
Thôi đừng khóc nữa mưa ngâu ấy,*
Ô Thước lại bắc cầu anh qua.

Mưa nắng miền Nam có hai mùa,
Mưa từ miền Bắc lạnh tứ bề,
Mưa vào miền Trung như hờn tủi,
Mưa mấy ngày liền sầu lê thê.

Để rằm tháng bảy ai lòng đau,
Thương những vong hồn đi về đâu?
Mồ hoang mả lạc không ai viếng,
Hồn chưa siêu thoát chờ kiếp sau.

Xá tội vong nhân, cúng cô hồn,
Những bát cháo loãng bày ra đường,
Mâm cúng có bỏng, khoai, gạo, muối…
Hồn về ăn cho đỡ đói lòng.

Những vong hồn vất vưởng trần gian,
Gió mưa tháng bảy có lạnh không?
Thắp nén hương cho hồn ấm lại,
Hương khói đưa hồn về cõi âm.

Rằm tháng bảy lễ cúng Vu Lan,
Nhớ về điển tích Mục Kiền Liên,
Chịu bao khổ hạnh báo hiếu mẹ,
Thoát khỏi tội nghiệt để siêu thăng.

Đóa hoa Hồng đỏ hạnh phúc thay,
Cài lên áo con, mẹ còn đây,
Con bé dại hay con khôn lớn,
Mẹ vẫn là điểm tựa tháng ngày...

Rằm tháng bảy tôi đi lễ chùa,
Đọc kinh cầu siêu mẹ hiền xưa,
Đóa hoa Hồng trắng cài lên áo,
Màu trắng như màu tang bơ vơ.

Tôi mất mẹ đã từ lâu rồi,
Bóng hình mẹ vẫn còn trong đời,
Mỗi khi đường đời gặp bất trắc,
Tôi lại khấn nguyện thầm mẹ tôi.

Ngày rằm tháng bảy tôi kính dâng
Cõi lòng thành khi thắp nén hương,
Cám ơn mẹ cho tôi cuộc sống,
Cho tôi cả một trời yêu thương...

Nguyễn Thị Thanh Dương