"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Đêm Trăng

 

Từ khi giấc ngủ hoang tàn

Vần thơ hệ lụy đổ vàng niềm riêng

Mơ trong giấc ngủ ảo huyền

Ném từng con chữ gởi miền hư không.

 

Từ trong giấc ngủ bềnh bồng

Một đôi guốc mộng bể sông trải dài

Nhọc lòng bám gót hôm mai

Sương khuya phủ xuống hình hài mong manh.

 

Từ ta đánh đổi ngày xanh

Bởi vần thơ cứ rập rình trêu ngươi

Đêm tàn mộng mị chưa thôi

May còn vầng sáng nụ cười của em!

 

Nguyễn Tuất