"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

 

Có Một Thời Nhớ Lại...

Thơ: kể chuyện đời thường...

oOo 

ngồi một chỗ bấm phone nhiều chỗ

hỏi thăm con lóng rày khỏe không?.

job vẫn còn microwave giữ nóng?.

các cháu Ôn vẫn ăn chơi mau lớn?.

oOo 

những dấu hỏi(?)cứ tháng ngày lì lợm

khiến tụi bây (đôi lúc) cũng không ưng

so.ry nghen bởi chẳng thể đặng đừng

mấy con cá lòng tong một thời vượt cạn

oOo 

là hồi bầy đàn Trần gia vướng nạn

sáng nhá khoai trưa nhai sắn chiều bo bo

năm, tháng đổi đời đắng cay nỗi khó

ngợp thở riết hồi tưởng ná thở luôn!

 oOo

mới dắt bầy đàn vượt ải qua truông

tới nơi chốn suối trong veo cá lượn

dẫu chẳng quê nhà chỉ là quê mượn

bám riết một hồi thành ra quê mới

oOo

hai-mươi-lăm-năm rồi cá lòng tong ơi

từ thương hải giạt trùng khơi vạn dặm

giờ cá đầu đàn sắp vào thùng muối mắm

nuối tiếc dòng sông thơm thảo cội nguồn

oOO 

là cớ sự bày ra nên mổi sáng gọi phone

thăm cá lòng tong, tiện đường, thăm hôm sớm

cá.lòng.tong.xưa, giờ vẩy vi ngon trớn

cá.đầu.đàn.nay, ngồi ngó vói Hiên Trăng...

 oOo

nhắn cá lòng tong thời theo nhau vượt cạn

giờ cá đầu đàn vi vãy tróc hết rồi..

mấy mươi năm nương dòng sông quê mới

là mấy mươi chờ về lại bến sông xưa

oOO 

ai chẳng có một thời dãi dầu hương lửa

nghiệt nổi thời gian lực bất tòng tâm

thuở sông nước dọc ngang giờ bến bờ khô hạn

chờ lớp phù sa nứt nẻ đợi khô ran...

oOO 

...con cá ra sông một thời vượt cạn

ta có một thời vượt nạn... mất quê hương...

 

viết dưới hiên trăng 04/09/2019

hai-mươi-lăm năm xa quê...

 

Trần Huy Sao