"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

 

Mùa Ơn Tạ Gà Tây

Thơ: kể chuyện đời thường     

 

Suốt năm cứ gà dai gà đi bộ gà Costco

Mùa Tạ Ơn ban thêm món gà tây truyền thống

dao nĩa trời tây không ưng bàn tay năm ngón

nên trân trọng nĩa dao cho thế thời hội nhập

oOo

dẹp bỏ thói thường cứ nhào vô là... phập

rau Răm xé phay hay chặt khúc khới chừa xương

chớ trổ mòi ham ăn theo thói đời tự sướng

dẫu biết cái ăn đứng hàng đầu tứ khoái

oOo

Ôn Mệ xưa còn răn đe câu noái

chớ ăn gian không ăn dối tới ăn phàm phu

lũ nghịch tử tham ăn riết hồi quên đủ thứ

lú lẩn làm quên câu... đáo giang tùy khúc

oOo

trôi giạt xứ người nhớ nằm câu nhập gia tùy tục

lại không ăn theo thuở ở theo thời là sao vậy?.

Mùa Thanksgiving người có món gà Tây

là tại.bởi.vì nhớ lại hồi xưa...hồi xửa...

oOo

chớ bày chuyện ăn(cho)no uống(cho)giã bữa

cũng đừng bày màn ăn nữa rồi uống thêm

xứ sở người ta trăm họ nỗi nhớ quên

mới có mùa Thanksgiving nhắc nhớ cội nguồn

oOo

hồi, cũng giúng như mình, họ chạy luông tuồng

trước là tìm tự do sau là tầm no cứu đói

mùa thu hoạch đầu tiên trên vùng Đất Mới

mới cớ sự Mùa Tạ Ơn truyền thống tới giờ

oOo 

mấy mươi năm lần hồi quen phong thổ

mổi mùa gà tây ta rất là...nghiêm túc

không tay xé phay không dao phay chặt khúc

dao nĩa đường hoàng trân trọng thanksgiving

oOo

Ôn Mệ dặn lời lúc suy lúc thịnh

cũng nhớ nằm lòng hai chữ : Cám Ơn ....

 

viết dưới hiên trăng mùa Tạ Ơn

Trần Huy Sao