"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Lục Bát Cho Em

Rong chơi suốt cõi vô thường
Phôi pha giọt nắng chiều vương gót hài
Hồn thơ vần vũ tóc mai
Chiều hong vạt áo vương dài niềm đau
Đường lên phố cũ nhạt màu
Tuổi vàng đã khép niềm đau hững hờ
Sông thu trải ánh trăng mơ
Mây thu quyện ánh trăng chờ bước em
Đêm nay gió cuốn qua rèm
Em say giấc ngủ êm đềm mộng xuân
Đi trong nỗi nhớ bâng khuâng
Lòng nghe quạnh vắng sầu dâng ngút ngàn
Người đi thương nhớ mênh mang
Người về thương nhớ vô vàn xót xa.
Mùa thu mặc áo da trời
Mây thu bàng bạc mắt ngời cõi xa.

Uyên Nguyên
San Diego Thu 2011