"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

 

Khúc Xạ

 

Mài nghiên xắt lát chiều loang
ngồi đong đo lại lớp mòn hao hư
xé màn đêm muộn bù trừ
còn chăng?
chút đỉnh
cõi ưu tư buồn

Cõi tình nào cũng rập khuôn
còn chăng ?
tiếng vọng trầm chuông gọi chiều
một liều
năm bảy cũng liều
kiếp này ăn chịu ngủ lều cũng quen
ta em khúc xạ trăng đèn
tàn khuya khoắt muộn nuốt nghèn nghẹn đau

Mài nghiên xắt mỏng trăng nhàu
trộn màu bỉ cực vẽ câu thơ gầy

d u y p h ạ m