"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

 

Nỗi Lòng Thu

 

Giọt thu tầm tã ngoài sân vắng

Bên song người lả chả giọt châu 

Xoay vòng trong cuộc bể dâu

Nụ cười vay mượn hằn sâu nỗi sầu!

 

Những chiếc lá rơi trong lặng lẽ

Chẳng biết là lá sẽ về đâu?

Lá ơi! Lá có biết sầu?

Khi thu mang những cơ cầu đến trao!

 

Từng cơn gió thổi tung tóc rối

Sợi xuân thì theo gió cuốn đi

Bạc màu theo khối tình si

Sợi dài sợi ngắn ôm ghì thời gian!

Sông Song