"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

 

Phố Về Làng

 

Làng tôi đã khác xưa rồi 

tiếng ru hời 

bặt 

tiếng nôi đưa chiều 

luỹ tre bóng ngả nghiêng xiêu 

cây đa giếng nước đã phiêu diêu cùng 

mái đình 

buồn nỗi 

riêng 

chung 

nửa làng 

nửa phố 

nửa chùng chình nghiêng 

Lầu cao che khuất 

bến 

thuyền 

sông sâu dã cạn nét duyên xóm làng 

đâu rồi cô lái đò ngang 

tôi lang thang giữa 

phố 

làng 

lạ 

quen 

vàng xanh đỏ tím thay đèn

lòng tôi rơm rạ giữa chen đua đời 

Làng xưa 

nay đổi

mai dời

chỗ xưa tôi đứng giữa trời 

lạ quen 

d u y p h ạ m