"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Thu Đợi…

Gió thu vẫn chưa về lay cành lá
Sắc vàng thu vẫn chưa nhuộm sau vườn
Đêm trở giấc với oi nồng… trăn trở
Đẩy hồn thu về lại chốn xa mơ

Nơi phố nhỏ… xưa rồi… ta vẫn nhớ
Dưới hiên nhà ngồi đợi bước chân qua
Chưa phải yêu… nhưng lòng sao muốn đợi?
Để rồi buồn… tiếng lá ngập ngừng… rơi

Thời gian trôi… hoàng hôn dần buông tới
Nỗi chờ mong cũng dần biến vào mơ
Trong khoắt khoải… từng thu… từng thu đợi
Biết thu nào sẽ vọng bước chân qua?

Sông Song