"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Điệu Múa Bhutan

(Mấy vần thơ, viết về Huế)

Bóng hoàng hôn trải dài bên triền núi
tóc mây bay, Hương gió cũng ngây khờ
em hát ca chan hòa cùng nét tuổi
nhìn cuộc đời yên ả nghìn ước mơ

áo thời gian cưỡi trên làn gió nhắn
bờ tóc ngoan, anh đếm từng sợi thương
đôi vai hiền giữa lưng trời dịu nắng
hoa Ngự Bình, từng nhánh nở vấn vương

em hồn nhiên chắp tay làm sen búp
gửi chào người câu Như Ý bình yên
lá thơ xanh, vẽ trên tay lời chúc
mười ngón Thương, ngự bến nước Tràng Tiền

Trường Đinh