"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Nỗi Đau Trầm Mặc

Tiễn đưa em… gió lay buồn tóc rối
Mây xám về che khuất nẻo hoàng hôn
Những câu thơ bỗng chừng như nghẽn lối
Mưa tràn về thêm u tối màn đêm
Ngõ hồn chừng cũng sầu giăng trăm mốI
Nỗi đau nào mãi trầm mặc lòng tôi?

Sông Song