"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Trắng Như Mầu Trắng

Trắng như mầu mây, trắng như tờ giấy
Trắng như mầu áo anh yêu thuở ấy
Trắng như giấc mơ ảo mờ mầu trắng
Trắng như tình ta trong trắng nên thơ

*

Trắng để biết ra tình quá vu vơ
Trắng mầu bạc bẽo, trắng mầu vô thường
Trắng mầu tinh khiết, trắng mầu ngọt đường
Trắng mầu sương khói, trắng ánh đèn soi
Chưa bạc mái đầu, tình yêu mòn mỏi

*

Mỗi lần gặp nhau, ta ngồi đối diện
Em cười em nói, răng trắng như ngà
Áo trắng thiên thần làm ta nghiêng ngã
Thương quá em à, yêu thật thiết tha

*

Sau một thời gian, tình vẫn mặn mà
Vẫn yêu mầu trắng, tình vẫn đậm đà
Không mầu phản bội nhưng phải lìa xa
Hai ta yêu chi mầu trắng mù lòa?

*

Trắng như tình đời bạc trắng như vôi
Trắng như mầu trăng, trắng nắng chói nhòa
Trắng tay tôi trắng, số phần nghiệt ngã
Trắng như nỗi nhớ muộn phiền buồn bã

*

Lần chót gặp nhau, chia tay vội vã
Em mặc áo trắng, trắng mầu thiên nga
Trắng khăn quàng cổ, trắng đôi bông tai
Ôi trắng tan thương, mầu trắng phiền hà

*

Chẳng trách em đâu, không lỗi tại ai
Trắng nhẫn em mang, kim cương lấp lóa!
Ngón tay áp út… tim tôi lập lòa
Em đi lấy chồng, trắng nhách tình ta….

Quách Như Nguyệt