"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Phố Huyện

Phố huyện Chỉ dăm ba con đường đá sỏi ổ gà ổ trâu
Chợ súc vật nằm sâu bên con mương mùa hè trong vắt
Nhà ngói rêu phong
Nhà tầng điểm mặt
Ngoại ô chiều vàng xanh ngắt mái tranh vờn quanh lọn khói
Tôi
thằng con đầu lòng sinh nơi quê ngoại Lớn lên theo những bước chạy mùa tản cư liên miên

*

Phố huyện
Xiêu vẹo như cái quán dốc cuối đường quanh năm nước vối
Nghèo như những chuyến xe ngựa lọc cọc suốt năm thành nội
Chưa một lần đi xa
Tôi
thằng nhỏ mặc quần dưới rốn
mặt mày đen nhẻm theo cậu út la cà trường gần trường xa
Một năm chưa ra khỏi phố
Vẫn lớn dần lên theo cánh lả diều bay.

*

Phố huyện
Bốn mươi năm phổng phao như chàng kỵ mã
Phố dọc đường ngang bàn cờ thấy lạ Xiêu vẹo ngày nào đã đứng thẳng lưng Tĩnh mịch tường rêu bỗng hóa tưng bừng Thăm hỏi tên đường người dửng dưng chẳng biết
Tôi
Kẻ trôi sông lạc chợ
Cầu thực tha phương
Cùng đường tìm về quê kiểng
Mái đình làng đã quá vãng từ lâu
Bỗng dưng tha hương chính nơi neo đậu nuôi mình
Lặng thinh đi tìm tuổi thơ giấu nơi đâu?

*

Đời người sao tựa bóng câu Ôm sầu cố quận về đâu... quê nhà?

Duy Phạm