"Biết lỗi, không khó; đổi lỗi mới khó. Nói điều thiện không khó, làm điều thiện mới khó." ** Hà Phủ - triều Lê Nhân Tôn **

 

Giữa Hai Mùa Thương Nhớ

Hôm ấy anh đã đến thăm em,
Chiều xuống thành phố vừa lên đèn,
Anh đến như một vì sao lạc,
Vào hồn em giữa bầu trời đêm.

Em không đợi, anh không hẹn hò,
Anh vượt bao nhiêu dặm đường xa,
Anh mang bao nhiêu là nắng gío,
Từ thành phố nào anh đã qua.

Và anh đã dừng chân ở đây,
Đón em, anh mở rộng vòng tay,
Đường vắng phố nghèo tình vẫn đẹp,
Gió mùa nào làm lá khô bay ?

Chỉ có hai mùa Nhớ và Thương,
Giữa hai mùa có em và anh,
Giữa đường có hai người tao ngộ,
Ấm vai nhau, gío ở xung quanh.

Anh gọi tên em như giấc mơ,
Trong ánh đèn đường soi bóng mờ,
Mái tóc anh rối bời vì gío,
Lòng em rối bời vì bất ngờ.

Hôm ấy anh cũng rời xa em,
Quán nửa khuya về sáng buồn tênh,
Nắm tay rồi chia tay anh nhé,
Tình chơi vơi như ngày và đêm.

Anh đã quay trở về nơi kia,
Lại nhớ thương nhau giữa hai mùa,
Hôm ấy anh là vì sao lạc,
Ra khỏi đời em, anh rất xa.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(August, 2012)