Biển Chờ
Gió đưa anh về biển trời Nam Mỹ
Sóng vỗ bạc đầu lấp dấu chân chim
Mấy năm trở lại như người xa lạ
Con dã tràng xưa còn nhớ hay quên?
Hải âu ngơ ngác tìm ai biển vắng
Tuần trăng võ vàng chờ đợi tin nhau
Sóng, gió, nước xanh giữ tình chung thủy
Ôm ấp ngàn đời cát trắng, biển sâu
Sáng từ giã em lạnh trời Đông Bắc
Nắng chiều miền Nam không đủ ấm lòng
Chiếc áo len đan ôm vòng tay nhỏ
Tế bào thân anh trổi những mầm xanh
Giờ nằm một mình lắng nghe trời chuyển
Sóng vỗ rì rào gõ nhịp tim em
Giấc mơ cuộn tròn hai ta trên cát
Nước biển vỗ về da thịt em căng
Biển ngóng chờ em đến chiều nắng tắt
Theo dấu chân còng đếm bước tương lai
Năm xưa đi xa không người đưa tiễn
Nụ hôn lần này triễu nặng đôi vai
Cartegena đầu mùa gió lộng
Trời nước mênh mông trăng lạc tìm sao
Con sò cô đơn dấu thân vỏ cứng
Đêm nay anh buồn biết dấu nơi đâu
Từ Colombia ngóng về phương Bắc
Biển cát cùng ai xây cất dã tràng
Con ốc mượn hồn chở đời thong thả
Anh biết mượn gì để đón em sang
Nguyên Lương
Tháng 7, 97