Vẫn Là Bố
Bố là hình ảnh không thể nào quên,
Con vẫn thấy từ khi còn tấm bé,
Ngày ấy bố là ông bố trẻ,
Thương con, chiều con kỷ niệm êm đềm...
Bố làm mọi thứ cho con vừa lòng,
Kể những câu chuyện thần tiên cổ tích,
Bố làm trò cười những khi con khóc,
Bố làm đồ chơi cho con vui đùa.
Bố làm bò, làm ngựa để kéo xe,
Cho con cưỡi mà bố không thấy mệt,
Khi con chán bố đổi trò chơi khác,
Trò chơi trốn tìm bố luôn thua con.
Những điều đơn giản mà tình mênh mông,
Con cảm nhận được tình yêu của bố,
Đâu cần cuộc đời trải qua giông gío,
Giữa đời thường cũng cần bố chở che.
Dù mấy dòng sông, dù mấy chuyến đò,
Ai đi hết được tình cha tình mẹ?
Những dòng sông không bờ không bến đó,
Con đi hoài chuyến đò dọc, đò ngang.
Các con của bố trưởng thành lớn khôn,
Cũng như bố, con làm cha làm mẹ,
Bao nhiêu tuổi bố vẫn là bố trẻ,
Khi chơi đùa với lũ cháu bé thơ.
Bố lại kể những câu chuyện ngày xưa,
Những trò đùa trẻ con nào cũng thích,
Ông nội, ông ngoại hồn nhiên vui tính,
Lại làm bò, làm ngựa để cháu chơi.
Thì ra suốt đời vẫn là bố thôi,
Người bố của đàn con mình yêu qúy,
Hình ảnh cháu như các con thời nhỏ,
Bố thương con thương cháu chẳng rời xa.
Nguyễn Thị Thanh Dương
(Father’s day, 2013)