"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Tình Yêu Hoang Dã

Trả những chuyện đời thường,
Cho loài người tham vọng,
Trả ồn ào phố phường,
Hàng ngày cho cuộc sống.

Em dựng lều du mục,
Giữa thảo nguyên mênh mông,
Bước chân gío lồng lộng,
Chạy trên khắp cánh đồng.

Bốn bề hoang vu qúa,
Chỉ có em và anh,
Một tình yêu hoang dã,
Một giấc mơ hiền lành.

Em là bầy cừu ngoan,
Rủ nhau về gặm cỏ,
Những chuyện buồn nhân gian,
Đã bay vèo theo gío.

Anh là chàng du mục,
Theo từng bước chân em,
Những cánh đồng vô tận,
Cho cuộc tình dài thêm.

Núi tình ở xa xa,
Một dãy dài hùng vĩ,
Trời tình mây bao la,
Trôi hoài không ngừng nghỉ.

Cuộc sống ở thảo nguyên,
Đơn sơ mà đẹp thế !
Chúng mình cùng lang thang,
Suốt cả đời anh nhé.

Nguyễn Thị Thanh Dương
( 2010)