"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Mông Lung 

 

Khi nhìn tóc nhuộm màu sương tuyết 

Thầm nghĩ " Mình nay đã già rồi!"

Thời gian như bóng câu biền biệt

Muốn quên càng thêm nhớ mà thôi!

 

Có lẽ cũng nên ngồi tính sổ:

Tình, Đời, Cuộc sống, Nợ bấy lâu

Cộng thêm những Vui, Buồn, Sướng, Khổ

Được bao hạnh phúc, mấy cơ cầu?!

 

Ngày xưa son trẻ xuân vừa thắm

Đã vội vàng thu, úa mộng đầu

Ngày nay mây khói pha màu tóc

Thương phận đời qua mấy bể dâu.

 

Cùng tận tháng ngày, cơn mê mỏi

Đã rêu phong vạn lối phù trần

Ngồi trầm mặc riêng mình một cõi

Thấy trăm năm mộng ảo tình thân.

 

Có phải ánh xuân tàn trong nắng

Nên hoàng hôn lạnh ngõ thu phong

Tự hỏi lòng: sao hoài xa vắng?!

Khi nào theo con nước ngược dòng?!

 

Huy Văn