"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Sẽ Có Một Ngày

Rồi cũng sẽ có một ngày tôi chết
thể-xác này tan-biến bụi-tro bay
nghĩa-trang buồn, cỏ cây khô vàng hết
tôi nằm im nếm từng chút chua-cay.

Đôi mắt trũng chứa rất nhiều mộng-ảo
từng đêm dài tôi bỏ ngủ, đi hoang
và, hôm qua đã trở thành dã-thảo
tôi tủi-thân, lòng quay mặt ngỡ-ngàng.

Tay yếu-đuối cuộc-đời hoài ghét-bỏ
tôi phận hèn không giúp ích quê-hương
cả cuộc-đời vun buồn cao lên đó
rồi kêu-gào người thủ-đoạn vô-lường.

Tôi đã chọn ngày mai xin được chết
thành-phố này xin trả lại trăng sao
trong mộ sâu tôi ngàn đời rên-xiết
buồn ơi buồn, xin đứng lại chờ nhau.

Hà Việt Hùng
(Ca-Dao Buồn)